Jun 10, 2009

Thơ vui đế chế!!!^^

Bài đầu tiên:
Anh yêu em như yêu đế chế
Dáng em gầy như dáng những hươu nai
Em biết không mái tóc em dài
Anh chỉ ước quân anh nhiều đến thế
Và những lúc nghe giọng em nhỏ nhẹ
Anh mơ màng nghe như tiếng "Ái Ô"
Và đôi khi chợt bất thình lình
Sư tử cắn và khi em nổi giận
Em biết không trước giờ xuất trận
Lúc bo thành anh luôn nghĩ về em
Có những khi bán xứ tha hương
Tìm hoa quả và săn hươu đời bốn
Khắp mỏ vàng nơi anh chạy trốn
Có kẻ thù sục xạo khắp nơi
Nhưng trong anh vẫn rất yêu đời
Mỏ gỗ mỏ vàng vẫn có em đứng đợi
Một ngày kia khi quân anh trở lại
Đón em về nhà chính của chúng ta


Thêm nữa này:
Đêm nay Bác không ngủ
Ngày mai Bác ngủ bù
Anh đội viên gật gù
‘’Đế chế’’ không hở Bác

Bác lắc đầu cười nhạt
Trình của chú tuổi chi
Lên đời chậm như rì
Làm sao ‘’ chăn’’ nổi Bác

Anh đội viên bực tức
Lập mạng thách ‘’Solo’’
Bác cũng chẳng để chờ
‘’Join Game’’ nhanh vô mạng

Bản đồ ‘’Huge’’ đã chọn
Cấm chơi ‘’Cheat’’ ăn gian
‘’Nhà chiến thắng’’ bỏ quên
‘’Quây thành’’ là phạm luật

Bác nhanh tay ôm chuột
Tay nháy nháy HC
Chú cứ chọn ‘’Shang’’ đê
Choson’’ Bác cũng thắng

Trận đầu thì nhà chán
Anh bị Bác ‘’chăn dân’’
Bác đánh ‘’Quẩy Choson’’
‘’Nông dân’’ anh tan tác

Trận thứ hai tưởng khác
Nhà anh lại quá ‘’giàu’’
‘’Sư tử’’ chẳng thấy đâu
‘’Hươu nai’’ đông chi chít

Còn bên phía nhà Bác
‘’Sư tử’’ cắn ‘’nông dân’’
Vẻ mặt Bác phân vân
Bàn tay nhanh thoăn thoắt

Anh đội viên khúc khích
Liệu Bác chịu nổi không ?
Vác ‘’ngựa chém’’ tấn công
Bị ‘’ Ái ồ’’ xơi mất

Anh đội viên đỏ mặt
Lập mạng đánh trận ba
Anh tưởng Bác là gà
Ăn gian đành chơi ‘’Cheat’’

Cứ tưởng Bác không biết
Anh tích trữ ‘’ Ngựa tên’’
Thừa thắng định xông lên
Không ngờ Bác ‘’Đời bốn’’

‘’Bắn đá’’ thần ngồn ngộn
Kết hợp với ‘’bắn tên’’
Bác cũng ‘’Cheat’’ như anh
‘’Ngựa tên’’ nằm rũ rượi

Bác xoa đầu ‘’Bộ đội’’
Trình chú vẫn ‘’tuổi teen’’
Về nhà luyện vài năm
Xong lên đây gặp Bác

Anh đội viên kinh ngạc
Bác đánh thật ‘’Prô’’
Cháu chấp nhận xin thua
Tôn Bác làm sư phụ !



Đây là bản khác:

Đêm nay bác không ngủ
ngày mai bác ngủ bù
anh đội viên gật gù
đúng là bác vĩ đại...
anh đội viên thức dậy
thấy trời khuya lắm rồi
mà sao bác vẫn ngồi
tay phím, tay cua chuột

anh đội viên sốt ruột
lén xem bác làm gì
rón rén lại gần thì
thấy bác đang đánh chế
anh đội viên thấy thế
gạ bác đánh sô lô
bác chợt cười hô hô...!
chú đánh sao lại bác!

anh đội viên khoác lác
bác chấp cháu chọn Shang
còn bác Palmyrian
cháu sẽ cho bác ...chết

bác cười :"Bác chấp hết
chú mau lập mạng đi
bác cháu ta cùng thi
xem chú hay bác giỏi"
anh đội viên hồ hởi
"rồi bác sẽ biết tay
nội trong đêm hôm nay
bác sẽ thua tan nát"

vào trận mới 9 fút
anh đã bấm lên đời
môi anh nở nụ cười
trận này lên đời sớm
nào ngờ gặp phải cớm
bác đâu phải con gà
10 rưỡi có lạc đà
chạy tung tăng tìm địch

anh đội viên rục rịch
đang chặt gỗ đào vàng
chợt thấy tiếng kiếm vang
bác đưa lạc đà tới

anh đội viên không vội
vác dân đập lạc đà
anh biết đâu rằng là
bác đã nâng cấp giáp

anh đội viên hoảng hốt
chạy dân, khắp bản đồ
nhưng anh lại hồ đồ
bánh xe chưa nâng cấp

lạc đà chém tới tấp
dân chẳng biết chạy đâu
anh đội viên thua đau
F10….đòi chơi lại

bác cười rất khoan khoái
"chú đã sợ chưa nào?"
anh đội thì thào :
"bác cháu mình đánh lại "
anh đội viên lập mạng

lần này chuyển Assyrian
bác chẳng hề so bì
chọn Palmy lần nữa

vào trận fút thứ 8
anh đội viên bo thành :
"lạc đà bác chém thành
có mà đến mùa quýt"

anh yên tâm làm thịt
nhẩn nha bấm lên đời
ngoài trời hãy còn trời
bác thật là cao thủ

thì ra bác tự nhủ
kiểu gì nó bo thành
thôi thế ta lên nhanh
chuyển sang ta đánh pháo

thế là thành tan nát
lạc đà bác xông vào
dân biết chạy làm sao
anh ngậm ngùi đành QUIT

2 trận thua tan nát
lòng phục bác biết bao
quân sự, bác tài cao
mình thua thì cũng đúng
anh đội viên lúng túng
bác chơi giỏi quá đi
cháu chẳng dám so bì
thua tâm phục khẩu phục

Bài này mới ghê này:
Em khiêm tốn nên toàn lên đời trước
Anh thâu đêm cũng chỉ xếp thứ hai
Để thắng em anh cứ nghỉ học hoài
Dẫu thi lại chứ chẳng thua em mãi...

Vàng thịt gỗ dù có là thừa thãi
Chẳng hiểu sao anh "quẩy" vẫn thua em
Có phải anh 2 mắt kính tèm nhèm...
Hay đơn giản, tại vì em quá giỏi???

Anh yêu em hơn ngàn lời anh nói
Và cay em hơn cả ớt miền Trung
Và từng đêm sau trận chiến bão bùng
Ta lại có nhau, dưới sân trường - đầy muỗi.

Và ngày mai, giữa dòng đời rong ruổi
Có khi nào em sát cánh bên anh
Hay là voi, là ngựa, là chiến tranh
Và tình yêu xây nên từ thù địch...