Jan 18, 2011

Phục sinh

PHỤC SINH
(Phạm Dạ Thủy)

Tôi phải về thôi. Chiều đã muộn rồi
Dẫu đôi mắt sau lưng buồn thăm thẳm
Phía trước dặm dài
Phía sau hoang lạnh
Chút nắng cuối ngày vướng víu bánh xe lăn

Biết nói gì đây
Biết nói với ai đây!
Chở nỗi cô đơn nặng đầy
Ngược gió

Hình như nghe rất gần…hơi thở
Vấn vương hoài
Trên tóc - rối – xuân – phai

Tự nhủ lòng hãy đợi những sớm mai
Phục sinh niềm vui
Phục sinh hạnh phúc
Tôi băng băng lái chiếc xe đời mình vượt qua đèo vực
Về đúng ngôi nhà mình
Thắp lửa
Bình yên…